Review phim

[Review] Hanamizuki – May your love bloom a hundred year

“Yêu nhau xa mấy cũng về với nhau”

Một bộ phim từng càng quét phòng vé ở Nhật trong năm 2010 và được mang sang Việt Nam công chiếu vào dịp liên hoan phim quốc tế tại Việt Nam (nghe đồn cũng gây ra một cơn bão :D). Cũng chả trách, với đạo diễn phim tài năng cùng hàng loạt phim lấy nước mắt khán giả như Be With You (Ima, Ai ni Yukimasu) (2004) và Tears for You (Nada Sou Sou) (2007), thì sự mong đợi của khán giả đối với Hanamizuki là có cơ sở. Bên cạnh đó diễn viên chính lại là 3 cái tên vô cùng “hot” Ikuta TomaAragaki Yui, Mukai Osamu.

Bộ phim dựa trên một bản ballad cùng tên tuyệt đẹp của ca sĩ Hitoto Yo. Kể về mối tình của hai cô cậu học trò ở một làng chài thanh bình vùng biển Hokkaido. Một tình yêu đầu trong sáng, lãng mạn.

Kouhei-kun là con của một người ngư dân và ước mơ của cậu cũng sẽ trở thành một ngư dân với con thuyền của riêng mình, rong ruổi khắp nơi. Cậu không quan tâm đến việc vào đại học hay phải học chăm chỉ, vì ước mơ của cậu là gắn liền với biển cả. Rồi một ngày, tình cờ cậu gặp cô học trò xinh đẹp, đến từ ngôi trường nổi tiếng mà theo cậu nói khi nghe bạn mình thầm thích một cô gái từ trường đó là “Chúng ta và họ là hai thế giới khác nhau”.

Sae-chan, một cô học trò thông minh, ước mơ được vào học ở trường Waseda (một trong những trường đại học nổi tiếng nhất Nhật Bản), cô mơ ước được lên Tokyo và một ngày nào đó được đến thăm nơi mà cô chào đời – một làng ven biển ở Canada. Rồi từ một buổi sáng định mệnh, cô gặp Kouhei-kun, và bắt đầu đối mặt với những khó khăn khi lựa chọn.

Junichi, tôi ví anh như một cơn gió, tự do tự tại, khó nắm bắt. Một con người không thuộc về bất cứ nơi nào. Nhưng anh yêu Sae-chan, một tình yêu giống như chủ nhân nó, tự do không ràng buộc.

Theo như vài bài báo Việt Nam lúc giới thiệu phim, cho rằng Junichi là kẻ thứ ba. Cái cách mô tả mối quan hệ giữa 3 người thật khiến cho khán giả nghĩ rằng đây là một bộ phim tình cảm tay ba, một cô gái vì tham vọng mà bỏ rơi mối tình đầu. Thật khiến cho người ta thất vọng. Không biết lúc tác giả những bài viết đó viết bài giới thiệu có xem qua phim chưa, hay chỉ góp nhặt những thông tin rồi viết lại?

Cả ba người Kouhei, Sae, Junichi chẳng ai là người có lỗi trong sự chia cách tình yêu giữa Kouhei và Sae. Chỉ là họ đã chọn những con đường khác nhau, có những lối rẽ trong cuộc đời mà chỉ cần họ lơ đễnh, họ sẽ lỡ mất nhau. Kouhei và Sae là như thế, yêu xa không phải là chuyện dễ dàng, nhất là khi Kouhei chỉ là một anh ngư dân ở làng chài nghèo ven biển, còn hiện nay Sae đã là sinh viên của một trong những trường đại học danh giá nhất Nhật Bản. Tình yêu họ dành cho nhau vẫn còn đó, còn rất nhiều, nhưng cuộc sống và những khó khăn họ phải đối mặt quá khác xa nhau. Làm sao để chia sẻ cùng nhau. Kouhei không thể ích kỷ chỉ vì tình yêu mà vứt bỏ cả gia đình. Sae không thể từ bỏ giấc mơ khi mà chính cô đã lựa chọn nó thay vì ở bên cạnh Kouhei. Họ đều còn rất trẻ…

Để rồi ở một ngã rẽ, họ lạc mất nhau…

Kouhei trở thành trụ cột gia đình, kết hôn với người con gái yêu mình. Sae rời bỏ Tokyo đến với New York để quên đi nỗi đau về mối tình đầu. Để rồi khi cô nghĩ mọi chuyện đã an bài, tuổi trẻ đã đi qua, tình yêu đã ngủ yên khi họ gặp lại nhau sau 10 năm…Tình yêu vẫn còn đó, vẫn còn âm ỉ cháy trong tim. Nhưng họ không thể làm gì vì mỗi người đều đã có một cuộc đời riêng…

Thế rồi, cuộc đời lại rẽ một hướng khác khi Junichi mất, chỉ sau khi Sae quyết định mình sẽ yêu và cưới người đàn ông này…Một lần nữa, tình yêu lại bỏ rơi Sae.

Phim Nhật thường có rất nhiều tầng ý nghĩa để rồi mỗi khi xem lại bạn lại khám phá ra một điều mới. Đây là lần thứ ba mình xem lại phim này. Mỗi lứa tuổi sẽ có những cảm nhận khác nhau khi xem phim. Khi tuổi còn trẻ, bạn sẽ thấy Hanamizuki là một bài tình ca tuyệt đẹp, một câu chuyện tình thật lãng mạn. Khi lớn hơn một tí bạn sẽ nhận thấy Hanamizuki là bài học sâu sắc về hạnh phúc.

Hanamizuki (花水木), hình ảnh cây hoa thủy mộc lặng lẽ trong phim có lẽ là hình ảnh khó quên nhất với khán giả. Phim không chỉ đơn giản là một bài tình ca mà còn là hành trình của những người trẻ tuổi, với những ước mơ mà họ theo đuổi. Với Kouhei là biển cả, là đại dương và những con tàu, với Sae là những chân trời mới. Họ đều là những người trẻ, dong những cánh buồm ra khơi, đi tìm cho mình hạnh phúc. Vì như mẹ Sae đã nói với Kouhei “Người ta chỉ có một cuộc đời và chỉ một lần tuổi trẻ”. Trong cuộc hành trình đó sẽ có những sóng gió mà họ phải đối mặt và vượt qua. Thật không may là Kouhei và Sae đã lạc mất nhau, dù tình yêu dành cho nhau vẫn chưa hề phai nhạt…Họ kiếm tìm hạnh phúc ở những nơi xa xôi mà không biết rằng hạnh phúc ở rất gần, gần lắm.

Để rồi khi tuổi trẻ qua đi, khi cô đơn mỏi mệt, quay về điểm khởi đầu, vẫn là cây thủy mộc lặng lẽ đứng chờ, lặng lẽ trổ hoa. Kết thúc cuộc hành trình lại là điểm khởi đầu tất cả, tình yêu của Kouhei và Sae lại sẽ bắt đầu sau bao sóng gió, chẳng ở đâu xa, tại chính nơi mà họ đã rời bỏ…